Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi – một phụ nữ 28 tuổi, tưởng rằng mình đã xây dựng được một mái ấm gia đình hạnh phúc. Nhưng không, giữa lòng Hà Nội tấp nập, trái tim tôi đang bị bóp nghẹt bởi nỗi đau không thể diễn tả bằng lời. Chồng tôi ngoại tình. Anh ta chọn một người trẻ hơn tôi 5 tuổi – đồng nghiệp mới quen.

Anh ta bỏ bê gia đình, thường xuyên vắng nhà, để mặc tôi và con trong sự cô đơn. Nhưng trớ trêu thay, mỗi khi quay về, anh lại nói lời muốn hàn gắn. Nghe mà như trò đùa, đúng không? Nói thật lòng, tôi đau lắm, các bạn ạ. Có lúc tôi tự hỏi, tại sao một cô gái 23 tuổi, có học thức, có tương lai, lại chọn cách phá hoại gia đình người khác?

Đã có lúc tôi nghĩ đến việc bóc phốt tất cả, kể hết mọi thứ cho thiên hạ biết. Nhưng rồi tôi dừng lại. Không phải vì sợ hãi, mà vì con tôi. Tôi sợ những tổn thương mà nó sẽ phải gánh chịu nếu mọi chuyện bị phanh phui.

Chúng tôi đã đi cùng nhau suốt 8 năm, từ những ngày còn trẻ cho đến lúc xây dựng tổ ấm này. Nhưng cuối cùng, cái kết lại đắng cay đến thế. Công việc của tôi dạo này cũng chẳng ổn. Tất cả thời gian, công sức, và tuổi trẻ, tôi đã dành cho gia đình nhỏ này. Và giờ đây, khi tất cả sụp đổ, tôi chỉ còn lại một thân xác mệt mỏi và tổn thương. Tôi không còn ăn, không ngủ được, cơ thể ngày một tiều tụy.

Tôi biết, mình phải chấp nhận thực tế. Chấp nhận việc trở thành một bà mẹ đơn thân, vì con tôi rồi đây sẽ không có cha ở bên cạnh. Thật sự đau đớn khi nghĩ đến điều đó.

Nỗi buồn như không dứt, tôi chỉ muốn tìm một ai đó để cùng nhậu, để xả hết nỗi lòng, để chửi rủa những con người đã khiến cuộc đời tôi tan nát. Nhưng xung quanh tôi, chẳng có ai để sẻ chia, chẳng có ai đủ kiên nhẫn chỉ để nghe tôi nói.

Tôi biết, cuộc sống này không dễ dàng, nhất là khi đối mặt với mất mát và phản bội. Nhưng tôi cũng biết rằng, mình phải đứng dậy vì con. Nó cần tôi mạnh mẽ. Và dẫu thế nào, tôi sẽ tìm cách vượt qua.

Nếu ai đó từng trải qua những gì tôi đang chịu đựng, bạn sẽ hiểu cảm giác này. Đó là nỗi đau không chỉ nằm ở việc bị phản bội, mà còn là mất mát niềm tin vào tình yêu và cuộc sống. Nhưng tôi tin, chỉ cần thời gian, tôi sẽ học được cách yêu thương chính mình một lần nữa. Bởi vì dù thế nào đi nữa, tôi vẫn còn tương lai để bước tiếp – vì con và vì chính tôi.

Và có lẽ, sau cơn mưa, trời sẽ lại sáng...

Bài viết liên quan